Đọc hiểu truyện: Bông hoa nước | Đề Kiểm tra giữa HK I Trường THCS Ngọc Quan

Đề Đọc hiểu truyện: Bông hoa nước nằm trong bộ Đề kiểm tra giữa kì I Trường THCS Ngọc Quan. Đề đọc hiểu bám sát chương trình học, có đáp án và thang chấm điểm chi tiết kèm theo ở bản word.

Đọc văn bản sau và thực hiện các yêu cầu:

BÔNG HOA NƯỚC

Chuyên chìm vào giấc ngủ. […] Một cơn mơ dịu dàng và náo nức đến với nó. Bà nó hiện về trong khu vườn nhà xào xạc tiếng lá. Bà mỉm cười với nó và thầm thì: “Có một loài hoa kỳ diệu nở trong lòng nước. Ai hái được bông hoa đó sẽ trở thành người đẹp nhất và thông minh nhất”. Chuyên níu áo bà hỏi: “Ai sẽ hái được hở bà?”. Bà nói: “Người nào dũng cảm vì người khác sẽ hái được”. Nó hỏi: “Thế cháu có là người dũng cảm không?”. Bà nó gật đầu: “Bà tin cháu là người dũng cảm”. Trong giấc mơ, Chuyên nhìn thấy từ dưới lòng nước của đầm làng tỏa sáng. Đấy là ánh sáng của bông hoa nước. Nó chạy đến bờ đầm và từ từ lội xuống nước. Càng đến giữa bờ đầm ánh sáng từ dưới lòng nước càng tỏa lên rực rỡ. Chuyên sung sướng. Nó đưa tay xuống nước về phía ánh sáng phát ra. Bỗng từ trên bờ tiếng mẹ nó gọi nó gấp gáp: “Chuyên ơi! Chuyên ơi! Chuyên ơi!”.
Chuyên giật mình tỉnh giấc.
– Chuyên ơi! Chuyên!
Từ trên giường, tiếng mẹ nó gọi. Nó tỉnh ngủ hẳn.
– Mẹ gọi con à?
– Dậy đi, mẹ đau quá, dậy giúp mẹ.
Chuyên vội vàng ngồi dậy. Nó tụt khỏi giường và đến bên giường mẹ.
– Mẹ làm sao thế mẹ? Chuyên lo lắng hỏi?
– Có lẽ mẹ sắp sinh em bé – Mẹ nói và thở nặng nhọc – con lấy quần áo và áo mưa cho mẹ. Đi đâu? Chuyên hoảng hốt.
– Mẹ phải đến trạm xá. Con giúp mẹ đi.
Chuyên hấp tấp chuẩn bị quần áo và áo mưa cho mẹ. Mẹ gượng ngồi dậy khoác áo mưa và nói:
– Con dưa mẹ đi!
– Vâng!
Chuyên trả lời mà người nó run bần bật vì sợ hãi. Bên ngoài, gió như một cái roi khổng lồ đang quất nát cây cối. Khi hai mẹ con Chuyên vừa bước đến cửa thì mẹ kêu lên và quỳ xuống. Chuyên hoảng hốt ôm lấy mẹ
– Mẹ ơi! Mẹ làm sao thế?
– Mẹ… mẹ đau quá! – Mẹ hổn hển – Con ơi…
– Mẹ! – Chuyên khi kêu lên. Nó vừa sợ vừa thương mẹ. Mẹ cố đứng lên. Nhưng mẹ như không thể nào bước đi được. Mẹ ôm bụng và thở, mồ hôi tứa đầy trên trán.
– Mẹ không thể đi được… con ạ.
– Làm thế nào bây giờ hở mẹ? […] – Mẹ không thể đến trạm xá được. Giọng mẹ yếu ớt, đứt quãng. Con phải đến trạm xá gọi bà Quy đến đỡ cho mẹ…
Nghe mẹ nói vậy, Chuyên run lên. Nó không thể nào đến đỏ được. Nó chỉ là cô bé gái chín tuổi. Làm sao nó dám đi một đoạn đường gần một ki-lô-mét trong đêm bão lớn như thế này. Không có ai giúp nó lúc này. Nhà nó ở cách làng quá xa. Bố nó thầu khu đất này để làm lò gạch. Tháng này bắt đầu tháng mưa bão, bổ Chuyển không làm gạch, mà ra thị xã làm thuê. Chuyên ngồi bên mép giường hoang mang. Đôi mắt nó mở to hoảng sợ.
– Mẹ chết mất con ơi – Mẹ kêu lên và vật văn trên giường – Con đi đi, đi gọi bà Quy… Nghe đến đó, Chuyên òa khóc. Nó khóc vì sợ hãi, vì lo sợ mẹ nó và vì bất lực. – Con đi đi. Đừng sợ – Mẹ Chuyên gượng ngồi dậy – Con mặc áo mưa vào. Nào đi đi, con. Chuyên vẫn ngồi bất động và nức nở. Cơn đau sinh nở làm mặt mẹ bạc trắng và méo
mó. Tóc mẹ rũ rượi.
– Mẹ sắp sinh bé. Nếu không có bà đỡ em con… em con… chết mất, Chuyên ơi!
Chuyên nín. Nó bàng hoàng nhìn mẹ. Bao tháng ngày rồi, nó mong đợi ngày em nó ra đời. Nó ao ước một đứa em. “Em con… chết mất”. Câu nói đó của mẹ làm nó chợt trở nên cứng rắn
– Con sẽ đi. Con đi ngay.
Chuyên nói và hấp tấp đứng dậy. Nó khoác áo mưa và đội chiếc mũ lá của bố nó.
– Hãy giúp mẹ… dừng sợ… con nhé!
Chuyên bậm môi, gật đầu. Nó bước ra cửa. Gió ùa vào như xô ngã nó. Ngọn đèn phụt tắt
-Mẹ!
Chuyên kêu lên. Nó nhắm mắt lại. Chỉ chốc lát, mưa đã hắt ướt đẫm chiếc áo mưa của nó. – Đi đi con – Giọng mẹ nó từ bóng tối vọng ra – Đừng sợ. Hãy vì em bé của con.
Nó bước ào ra sân. Gió như nhấc bổng nó lên. Cây cối gào thét trong vườn. Khi bước lên trên mặt đê, nó như ngạt đi vì gió. Nếu không có chớp, nó không thể nhìn thấy mặt đê. Cả thế gian mênh mông tối đen và mưa gió gào rú như chỉ có một mình nó. Một mình đứa bé gái chín tuổi nhỏ nhoi, bấm chân, chuệch choạng bước. Đã mấy lần nó định quay ngoặt chạy và về nhà. Những lúc đó, hình ảnh mẹ nó và gương mặt nhợt nhạt, méo mó giọng nói hổn hển “Em con… chết mất” lại hiện về.
Chuyên đã đến trạm xá lúc nào mà nó cũng không biết. Khi chớp lóe lên thì nó nhận ra trạm xá xã đã ở trước mặt. Nó sướng đến lạnh người. Nó quáng quàng chạy vào sân trạm xá. Khu nhà chìm trong mưa.
[…] Đến gần trưa thì bố nó về. Khi bố vừa xuất hiện ở cửa thì nó kêu lên “Bố! Mẹ sinh em bé rồi” và ngất đi. Nó đã quá mệt mỏi và sợ hãi.
Và giấc mơ đêm qua lại trở về với nó. Nó từ từ đưa tay vào lòng nước. Nơi đang tỏa ra một thứ ánh sáng diệu kỳ. Những ngón tay bé bỏng của nó chạm vào bông hoa nước. Nó ngắt bông hoa và bước đi. Nắng ngập tràn quanh nó. Và cứ sau mỗi bước đi, nó lại đẹp thêm lộng lẫy. Nó đã trở thành người đẹp nhất và thông minh nhất.

(Nguyễn Quang Thiều, Tuyển tập, NXB Văn học, 1917)

Đọc hiểu truyện: Bông hoa nước

Câu 1: Văn bản trên thuộc thể loại gì?

A. Truyện dài

B. Truyện ngắn

C. Truyện cổ tích

D. Truyện đồng thoại

Xem lời giải

Đáp án: B

Câu 2: Nhân vật chính trong câu chuyện trên là ai?

A. Mẹ

B. Chuyên

C. Bà Quy

D. Bà Chuyên

Xem lời giải

Đáp án: B

Câu 3: Nhân vật Chuyên được khắc họa trên những phương diện nào?
A. Hoàn cảnh, hành động, ngôn ngữ, cảm xúc của nhân vật
B. Hành động, lời nói, lời nói trực tiếp của người kể chuyện
C. Lời nói, hành động, cảm xúc, lời nói trực tiếp của người hàng xóm chứng kiến
D. Cảm xúc, lời nói, hành động, lời nói trực tiếp của người bố

Xem lời giải

Đáp án: A

Câu 4: Câu văn nào sau đây không có chủ ngữ được mở rộng bằng một cụm từ?
A. Trong giấc mơ, Chuyên nhìn thấy từ dưới lòng nước của đầm làng tỏa sáng.
B. Những lúc đó, hình ảnh mẹ nó và gương mặt nhợt nhạt, méo mó giọng nói hổn hển “Em con… chết mất” lại hiện về.
C. Một cơn mơ dịu dàng và náo nức đến với nó
D. Một mình đứa bé gái chín tuổi nhỏ nhoi, bấm chân, chuệch choạng bước

Xem lời giải

Đáp án: A

Câu 5: Tác dụng của ngôi kể trong văn bản trên là gì?
A. Giúp cho câu chuyện khách quan hơn, dễ dàng bày tỏ cảm xúc, nội tâm của nhân vật
B. Giúp cho câu chuyện chân thực hơn, dễ dàng bày tỏ cảm xúc, nội tâm của nhân vật
C. Giúp cho câu chuyện khách quan hơn, linh hoạt trong việc kể các sự kiện
D. Giúp cho câu chuyện chân thực hơn, linh hoạt trong việc kể các sự kiện

Xem lời giải

Đáp án: C

Câu 6: Chi tiết “Chuyên bậm môi, gật đầu. Nó bước ra cửa. Gió ùa vào như xô ngã nó. Ngọn đèn phụt tắt ” cho thấy điều gì về nhân vật Chuyện?
A. Sự hãi, cuống quýt, chần chừ của nhân vật
B. Sự dũng cảm, cứng rắn và tình yêu thương của nhân vật
C. Sự sợ hãi, không tình nguyện của nhân vật
D. Sự khắc nghiệt của thời tiết và sự run sợ của nhân vật

Xem lời giải

Đáp án: B

Câu 7: Thái độ của người kể chuyện với nhân vật Chuyện trong văn bản là gì?

A. Yêu thương, tự hào

B. Ngợi ca, trân trọng

C. Lên án, phê phán

D. Tuyên dương, khuyến khích

Xem lời giải

Đáp án: A

Câu 8: Đề tài chính của văn bản trên là gì?

A. Sức mạnh của tình yêu thương

B. Sự kiên trì của con người

C. Những khó khăn trong cuộc sống

D. Tình cảm anh em bền chặt

Xem lời giải

Đáp án: A

Câu 9: Chi tiết “bông hoa nước” trong văn bản trên có những ý nghĩa gì?

Xem lời giải

– Bông hoa nước mang vẻ đẹp huyền ảo, trong sáng, xa vời khó với được
– Bông hoa nở trong nước là biểu tượng cho lòng dũng cảm và tình yêu thương

Câu 10: Qua văn bản trên, em rút ra cho mình những thông điệp gì?

Xem lời giải

– Tình yêu thương là động lực để chúng ta chiến thắng nỗi sợ hãi
– Trong lúc nguy nan, ta cần dấn thân vượt qua những khó khăn thử thách, thậm chí vượt qua chính bản thân mình

Tải về toàn bộ đề thi bản word:

Đánh giá bài viết

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *